Saturday, July 21, 2007

Ta^m Thu+ 0 - Vo+'i HT4

TÂM THƯ, MONG CHIA SẺ CÙNG ANH CHỊ HUYNH TRƯỞNG(TRẺ) HUYỀN TRANG 4

Nguyên Túc

Lời dẫn: Có một điều không thể chối cãi, kinh qua nửa thế kỷ thăng trầm dâu bể - GĐPT vẫn theo nhau từng thế hệ, vẫn ấp ủ và nuôi lớn lý tưởng “chỉ hướng thuyền đời, nẩy hoa cuộc sống”, vẫn duy trì truyền thống cố hữu huân tập từng ngày trong tâm thức Áo Lam bằng hạt giống Sen Trắng tinh nhuần thấm hương Giải thoát. Lý tưởng là ngọn hải đăng, truyền thống là lịch nghiệm cho phương pháp hành hoạt ở mỗi thời đại mà, thời đại như những lọn gió thách đố không ngừng thổi tấp, rực cháy nóng bỏng, ngược lại đã và đang thực nghiệm toàn bộ giá trị truyền thống đó. Mỗi thời đại, là mỗi thách đố và, đứng trước những thách đố này, nhiều câu hỏi được đặt ra cho những thế hệ tiếp nối, có cùng bản nguyện ấp ủ và nuôi dưỡng lý tưởng “chỉ hướng thuyền đời, nẩy hoa cuộc sống” của bao thế hệ cha anh. Hoài nghi không phải là chối bỏ, mà là một thái độ đúng đắn của người học Phật. Những lá tâm thư, sẽ được giới thiệu tiếp theo, là thiện ý của những thế hệ Áo Lam “kiến hòa đồng giải – ý hòa đồng duyệt”, mong tiếp nối hoài bảo “Vui dựng Gia đình”.



Thưa quý ACE,

Có một bài thơ của Robert Frost - Nguyên Túc càng đọc càng thích, và càng suy gẫm nhiều. Nguyên Túc xin được giới thiệu tới các ACE như lời mở đầu cho Tâm Thư đầu tiên gởi ACE Huyền Trang 4., xin được lần lượt chia sẽ cùng các anh chị em.

The Road Not Taken TWO roads diverged in a yellow wood,
And sorry I could not travel both
And be one traveler, long I stood
And looked down one as far as I could
To where it bent in the undergrowth;
Then took the other, as just as fair,
And having perhaps the better claim,
Because it was grassy and wanted wear;
Though as for that the passing there
Had worn them really about the same,

And both that morning equally lay
In leaves no step had trođen black.
Oh, I kept the first for another day!
Yet knowing how way leads on to way,
I doubted if I should ever come back.

I shall be telling this with a sigh
Somewhere ages and ages hence:
Two roads diverged in a wood, and I
I took the one less traveled by,
And that has made all the difference.
(Robert Frost)

"And that made all the difference" hay là "that will make all the difference"!

Con đường ACE chúng ta cùng đi, có thể là con đường chưa từng được mở lối, như đường đi vạn dặm của ngài Huyền Trang lúc khởi sự - kết quả ra sao? Chúng ta chưa biết được, nhưng chúng ta tin rằng chúng ta có đủ duyên lành để làm được một điều có ích cho Đạo Pháp và Dân Tộc.

Bắt đầu như thế này...

Nguyên Túc được may mắn có 2 người Anh hướng dẫn tận tình, quan tâm chu đáo khi trở lại sinh hoạt GĐPT ở HoaKỳ. Hai Huynh Trưởng mà Nguyên Túc luôn đi theo vừa học hỏi vừa coi như tấm gương để mình soi rọi hàng ngày. Một người Anh đã sinh hoạt GĐPT hơn 40 năm, mang cấp Tấn từ quê nhà. Một người Anh sinh hoạt GĐPT hơn 20 năm, mang cấp Tín tại HK. Cả hai Anh đều đóng góp hết mình cho tổ chức, và có thể coi như hai anh. đã rất "thành công" trong phương diện đóng góp cho tổ chức.

Cả hai đều khuyên dạy Nguyên Túc hàng tuần, nhưng mỗi người khuyên mỗi khác. Cả hai đều tin tưởng vào tương lai giáo dục của tổ chức GĐPT, nhưng mỗi nguời có một cái nhìn khác nhau, cách làm khác nhau.

Giả sử, Nguyên Túc chỉ có một người Anh thì mọi chuyện đã dễ dàng. Có hai người anh, mỗi người chỉ dạy mỗi cách khác nhau. Thay vì chấp nhận lời chỉ dạy, Nguyên Túc có một cơ hội so sánh, chiêm nghiệm, và thực hành để rút ra một bài học cho chính mình. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, HT cấp Tấn thì chưa làm hết việc mình muốn làm; HT cấp Tín thì chưa được làm việc mình muốn làm. Cả hai đều coi như đang bắt đầu làm việc với nhiều nỗi lo toan như mọi Huynh Trưởng khác tại xứ Mỹ này: Gia đình, việc làm, việc GĐPT, việc Tu ... Tất nhiên, hai anh Trưởng của Nguyên Túc lại có những quan điểm khác nhau về tổ chức GĐPT tại HoaKỳ.

Ví dụ như: Một anh cho rằng "Tiền bạc có thể là nguồn gốc sẽ ảnh hưởng xấu cho việc phát triển Tổ Chức "; Một anh cho "Không có ngân quỹ sẽ là nguồn gốc ảnh hưởng xấu cho việc phát triển Tổ Chức "

Ví dụ như: Một anh cho rằng "không dạy được tiếng Việt tức là GĐPT sẽ không còn tồn tại nữa"; anh kia thì cho rằng "không phát triển được GĐPT tại Hoa Kỳ nếu GĐPT có chuyển hóa sang tiếng Anh"

Ví dụ như: Một anh cho rằng "tổ chức GĐPT tại Hoa Kỳ phải trực thuộc GHPGVNTN/VP2"; một anh cho rằng "tổ chức GĐPT cần phát triển độc lập như một tổ chức giáo dục lớn tại Hoa Kỳ"

Là một huynh trưởng (nhỏ tuổi sinh hoạt), có hai người anh như vậy, thì thật là khó khăn. Nguyên Túc muốn là một đứa em ngoan, lắng nghe lời các anh chị; nhưng các anh chị nói không giống nhau, làm không giống nhau. Sự tương phản càng rõ nét hơn khi các anh chị chọn đường hướng phát triển cho tổ chức GĐPT tại HoaKỳ. Nguyên Túc bắt đầu tự suy nghĩ về cách nhìn của hai Anh. Nguyên Túc thường tự hỏi "Tại sao anh nói như vậy" Nhờ những câu hỏi tại sao? tại sao? mà Nguyên Túc đặt ra được nhiều câu hỏi cho tổ chức GĐPT tại HoaKỳ.

1. 30 năm qua, tổ chức GĐPT tại Hoa Kỳ qua bao giai đoạn phát triển? đi tới đâu? đạt được gì? và đang ở đâu?

2. Đối tượng chính của tổ chức GĐPT tại Hoa Kỳ là ai trong những thập niên tới?

3. 30 năm tại HoaKỳ - Hoa Kỳ là nơi tạm dung của tổ chức GĐPT? hay là quê hương mới của tổ chức GĐPT?

4. Vai trò của Liên Đoàn Trưởng trước sự thay đổi cần thiết của tổ chức GĐPT tại Hoa Kỳ

5. We CAN'T do it ? or HOW CAN WE DO IT?

6. We DON'T take RISKS to change or we learn to MANAGE RISKS to change?

7. Huynh Trưởng/Đoàn sinh là sản phẩm của tổ chức GĐPT? hay Huynh Trưởng là tài sản của tổ chức GĐPT?

...vân vân và vân vân... nhiều câu hỏi lắm; qua tham khảo, tìm hiểu, và trao đổi với các thành viên của một số hội đoàn lớn tại Hoa Kỳ; Nguyên Túc rút ra được một điều; "bất cứ với tổ chức nào tại Hoa Kỳ, sự khác biệt giữa thiếu phương hướng và khủng hoảng rất rõ ràng. Khủng hoảng chỉ ảnh hưởng tạm thời; nhưng thiếu phương hướng sẽ ảnh hưởng trường kỳ cho tổ chức."

Vậy bắt đầu từ đâu?

Xin Hẹn và Đọc Tâm Thư của Quý Anh Chị

Nguyên Túc*

No comments: