TRƯỚC NGƯỠNG CỬA HUYỀN TRANG(4): TÂM THƯ, SỰ NGHIỆP GIÁO DỤC CỦA GĐPT TRONG TAY CÁC ANH CHỊ
Nguyên Túc Nguyễn Sung
Một lần gặp gỡ, anh Trưởng Ngô Mạnh Thu có tâm sự rằng, “cái đẹp của nghề làm Trưởng chính là ở chỗ không ngừng tạo ra cái đẹp lớn lao hơn nữa cho thế hệ kế tục mình.” Lời anh nói đi theo tôi như một công án GĐPT để sống, thực hành và nghiệm. Quả thật, đối với Huynh Trưởng tổ chức GĐPT chúng ta, “cái đẹp” đó đã nở hoa, vươn lên thành một sự nghiệp giáo dục mà xuyên suốt hơn 60 năm qua, “cái đẹp” đó không ngừng đơm hoa kết trái. Và Huyền Trang 4 chính là “quả ngọt” của “cái đẹp” đó.
Người Huynh Trưởng Huyền Trang bước đi, đã là bước ngay trên con đường Bồ tát, đem Đạo vào đời phụng sự Như Lai trong sứ mệnh giáo dục của Tổ chức GĐPT. “Cái đẹp” mà tôi muốn nói đến đó là “sứ mệnh giáo dục” của tổ chức GĐPT. Sứ mệnh này có thể là một sự mệnh đòi hỏi sự liên tục đời này sang kiếp nọ, vì thực sự không bao giờ có thể chấm dứt, bởi lẽ khi còn một thiếu nhi Phật Giáo thì ngày ấy tổ chức GĐPT vẫn còn tiếp tục hạnh nguyện Bồ tát của mình. Rabindrath Tagore, một nhà tư tưởng lỗi lạc, nói rằng: “Sự nghiệp Quả là cao quý. Sự nghiệp Hoa là đẹp ngọt, nhưng cho tôi làm sự nghiệp của Lá nhé, vì mọi Lá đều khiêm tốn và chuyên tâm che chở mầm xanh.” Là Huynh Trưởng GĐPT, xin cho chúng ta được làm sự nghiệp của Lá Bồ Đề, được vận dụng sự HIỂU và THƯƠNG, huân tập thân tâm, dũng tiến trong quá trình “quang hợp” để tạo được những diệp lục tố cống hiến cho đơm Hoa đẹp ngọt, và nở Quả cao quý: Đó là đàn em, những con người của tổ chức GĐPT.
Hởi anh chị em Huyền Trang 4 tại Hoa Kỳ! Đàn em của chúng ta là ai?
Đàn em của chúng ta “có thể là các em sinh ra sau cuộc chiến Việt Nam và sinh ra ngay trên nước Mỹ tự do này. Bức tranh thời thơ ấu của các em là một giòng sông màu xanh đầy hy vọng, không gợn lên một chút sóng, không bị khuất che bởi một áng mây mù. Tuổi đầu đời của các em được vỗ về bằng những câu chuyện thần tiên, bao giờ cũng chấm dứt bằng đoàn tụ, bằng hạnh phúc, bằng niềm vui, qua giọng kể nhẹ nhàng trầm ấm của cố tài tử Will Roger trong chương trình Mister Roger và Neighborhood nổi tiếng của ông. Các em lớn lên bằng những bình sữa tươi đầy đủ chất bổ dưỡng được các hãng Kroger, H.P. Hood chọn lọc kỹ càng. Các em đến trường có xe đưa rước, có cha mẹ đón chờ ở trạm xe mỗi ngày bằng vòng tay rộng mở và hai tiếng "con tôi" bao giờ cũng ngọt ngào, trìu mến. Và hôm nay các em đang học trong những trường đại học tốt nhất nước Mỹ.” (Tran Trung Dao)
Đàn em của chúng ta cũng “có thể là những em vốn sinh ra ở Việt Nam. Các em có một thời thơ ấu nhiều tiếng khóc hơn nụ cười. Một số trong các em có thể đã từng lang thang trên hè phố Sài Gòn, Cần Thơ, Đà Nẵng, để lượm từng chiếc vỏ đạn, từng bao ny-lông, từng tờ giấy vụn. Các em đã một thời chịu đựng đói khát trong những căn nhà tranh không vách ở khu kinh tế mới Đồng Xoài, Sông Bé. Các em lớn lên khi cha phải còng lưng trên những chiê’c xe xích-lô già như tuổi của cha, khi mẹ phải ngày đêm buôn tảo bán tần. Thế hệ của các em cũng là thế hệ của những thuyền nhân tí hon, một thời trôi bình bồng theo sóng nước biển Đông trên những thuyền gỗ nhỏ, sống lây lất trong các trại tỵ nạn khắp vùng Đông Nam Á. Ngày nay các em đã lớn và đang ngồi trong các trường đại học Mỹ. Ký ức của tuổi thơ thường mau quên và những khó khăn thời thơ ấu thường cũng dể nguôi ngoai. Các em đang có cơ hội xây dựng lại cuộc đời sau những dở dang, mất mát. Tuổi hoa niên sẽ không bao giờ trở lại nhưng ít ra những chương sách trong cuộc đời còn lại của các em, chắc chắn sẽ đẹp hơn, nhiều hy vọng hơn những chương buồn đau trong quá khứ.” (Tran Trung Dao)
Dù là ai đi nữa, đàn em của chúng ta, hay chính chúng ta đang thay đổi, đổi mới hàng ngày, để sống hòa nhập vào xã hội Hoa-Kỳ. Sự thay đổi đó đang đòi hỏi sự thay đổi về nhiều mặt của tổ chức GĐPT từ đó tổ chức GĐPT mới có thể hoàn thành sứ mệnh giáo dục của mình trên đất người. Chúng ta chọn con đường LAM trên đất người, tức là chúng ta chọn thế hệ đàn em sinh ra và lớn lên tại đất người là những nhân tố để kế thừa truyền thống GĐPT Việt Nam và phát triển tổ chức GĐPT trong một quốc độ khác. Quốc độ mà đòi hỏi ở chúng ta phải luôn đi tìm cái mới, những cái mới trong kiến thức tổ chức, kiến thức chuyên môn, cái mới trong tâm hồn mình, cái mới trong sự an lạc tỉnh thức... từ đó chúng ta mới thực sự Hiểu và Thương đàn em của mình, và cũng từ đó chúng ta mới hy vọng đóng góp vào việc tạo dựng và phát triển cái mới cho tổ chức GĐPT tại Hoa-Kỳ.
Năm tháng có thể trôi qua như 60 năm tuổi của GĐPT, thời đại có thể thay đổi như sự thăng trầm của Tổ chức GĐPT, Đạo Pháp và dân tộc, nhưng rõ ràng trọng trách gieo trồng và chăm sóc hạt Bồ Đề lại luôn ở trên đôi vai từng đời Trưởng theo dòng lịch sử của tổ chức. Nhưng Thời Đại Mới và Xã Hội Mới tự nhiên tạo ra một thế hệ đàn em đối diện với những yêu cầu phẩm chất mới, những thách thức mới mà tổ chức GĐPT tại Hoa-Kỳ đang đứng trước những thay đổi cần thiết để đáp ứng nhu cầu đó.
Các anh chị em Huyền Trang 4 thân thương! Chúng ta đang ở cùng một trang sách, và chúng ta sẽ cùng nhau giở sang một trang tiếp, nhiều khó khăn, nhiều chông gai, nhiều hưá hẹn, nhiều ngạc nhiên, và tất nhiên nhiều hạnh phúc khi làm thăng tiến tổ chức của mình. Đó là những trang sách cho cho chính các em ở thế hệ sau mình. Làm sao cho con đường cho thế hệ tiếp sau mình có cả chiều rộng lẫn chiều sâu? Làm sao chúng ta nhìn thấy trước, và lát những viên gạch đầu cho sự phát triển của Tổ Chức GĐPT vào thế kỷ mới? Chắc các anh chị Huyền Trang 4 sẽ cũng trăn trở như chúng tôi, thế hệ Huyền Trang 3, 2 và 1.
Mong các anh chị vượt lên trên những bài học mang tính cách truyền thống của chương trình Tu Học Huyền Trang gồm các mặt Chuyên Môn Lảnh Đạo và Phật Pháp, để nhìn về:
1. Sự hiện đại hóa bản thân, trong đó có quan niệm về sự trao truyền, nội dung phương pháp trao truyền… để chủ động và tự tin trong việc hướng dẫn các em mình.
2. Sự tiếp cận và hòa hợp với các tổ chức giáo dục trên thế giới, trong đó có sự khéo léo, chọn lọc tiếp thu, sự cạnh tranh, và cả sự kết hợp cùng phát triển.
3. Sự nghiên cứu và dự đoán về tương lai, để kịp thời điều chỉnh hướng phát triển của chính mình, và góp phần định hướng đi của Tổ Chức.
Thiết nghĩ rằng với những cái nhìn như vậy, chúng ta có thể góp phần hiện đại hóa BẢN CHẤT của sự nghiệp giáo dục của Tổ Chức trong quốc độ Hoa-Kỳ và thế giới. Chúng ta đã cố gắng thay đổi, cải tiến các chương trình tu học, nhưng đó chỉ là sự thay đổi về mặt HÌNH THỨC mà thôi. Chúng ta đang đối diện với những thử thách, đòi hỏi chúng ta phải không ngừng học hỏi, không ngừng sáng tạo, và sự tinh tấn bất thối mới có thể đưa GĐPT gần lại thế hệ các em. Nhất là khi thế hệ các em đang đánh giá GĐPT như là một trong những câu lạc bộ khác trong xã hội. (GĐPT is just another social club.)
Để kết luận, chúng tôi không muốn lập đi lập lại một cách nói mà các anh chị dã nghe nhuần tai, là chúng ta cố gắng “yêu nghề Trưởng” Vâng, chúng ta “yêu nghề Trưởng” nhưng điều đó không nói lên được tính tinh tấn tích cực của con đường Lam chúng ta đang chọn. Cứ “yêu nghề Trưởng” hàng tuần từ Lộc-Uyển, ADục rồi lên tới Huyền Trang thì thế nào cũng ngán đến quen tai nhàm chán. Người ta nói rằng, ngọn lửa tình yêu bừng cháy lâu bền, sáng tỏ… hay lóa lên rồi chợt tắt… đều cho chất liệu mà con người ta dùng để đốt. Chất liệu của chúng ta là Giáo Pháp huyền diệu của đạo Phật, tinh thần vô úy truyền thừa của các Thầy tổ, tinh thần Lam ái và lý tưởng Lam hợp của tổ chức, .. và chính thế hệ đàn em “made in USA” đang chờ đợi chúng ta.
Anh chị em Huyền Trang 4 ơi! Trước khó khăn hành hoạt ngày hôm nay của tổ chức:
Hãy học hỏi và hành động vượt ra các chuẩn mực trong phạm vi làng xã để hội nhập vào một cộng động thế giới bao la rộng mở của con người!
Hãy học hỏi và hành động vượt ra các chuẩn mực “sống lâu lên lão làng” để thấy tự thân mình là một ngọn nến nhỏ dù âm thầm nhưng tự mình góp chút ánh sáng cho đàn em!
Hãy học hỏi và hành động vượt ra các chuẩn mực “ai vẽ nấy vác, vẽ to vác to, vẽ nhỏ vác nhỏ, càng vẽ càng vác, càng vác càng lỗi, ít vác ít lỗi, không vác không lỗi” để tự mình gánh vác công việc chung của tổ chức với tinh thần không phân biệt.
Trại Huấn Luyện Huyền Trang là một khởi điểm mới của đời làm Trưởng; vài lời trong thư ngỏ này, xin được như những tâm sự tạo nhịp cầu cảm thông giữa anh chị em HT3 và anh chị em HT4. Hãy thắp lên ngọn nến nhỏ của mình, và nguyện sáng trọn vẹn. Giữa Ngày và Đêm. Tất cả những ngọn nến quần tụ, chuyền cho nhau ánh sáng tình thương, trí tuệ, và tinh thần dũng tiến, để cùng thắp lên một ngọn Hải Đăng chung, “lý tưởng chỉ hướng cho Thuyền Đời và làm nảy Hoa cho cuộc sống.”
Leesburg, Virgina
Chiều đầu năm 2006
Nguyên Túc Nguyễn Sung
No comments:
Post a Comment