LỜI DẪN: Có một sự tiếp nhận nhẹ nhàng hài hòa, thâm trầm và tích cực giữa ngày và đêm. Ðêm/ngày tiếp, hiện nối theo nhau như một sâu chuỗi vô thường mà người biết dụng công ắt có lúc cũng biến nó bùng lên những điểm sáng rực rỡ, bởi lúc mà tâm đã sẵn là một ngọn nến ngọc đủ xua tan cái khoảnh khắc mờ ảo của đêm/ ngày, thì ngại gì sáng/tối…
Vẫn như đêm/ngày tiếp nhận nhau, chuyện sáng/tối phải chăng cũng chỉ là hiện tượng sai biệt của tâm vọng động. Hãy giữ cho bền ngọn nến trong tâm chúng ta, chuyện sáng/tối; đêm/ngày vốn chỉ là một.
Tiếp theo "Ðôi lời góp ý" của người Anh Trưởng phương xa Nguyên Mẫn Lê Viết Lâm, Hoa Ðàm xin được giới thiệu đến bạn đọc mẫu tâm sự nho nhỏ của Cây Nến Nguyên Túc, vốn là gương mặt quen thuộc rất thân mến của Nhà Lam, nhất là với Gia đình Huyền Trang 3 - tưởng cũng xin mạn phép giới thiệu thêm - Nguyên Túc từng là Thủ khoa của Trại huấn luyện này.
Cuối cùng, cảm ơn tấm tình của anh Nguyên Mẫn cũng như Nguyên Túc, đã đáp lại lời kêu gọi của Diễn Ðàn Hoa Ðàm, góp lên tiếng nói tích cực tươi mát trên đường về Miền Hợp Nhất: Ðại Hội Gia Ðình Phật Tử Việt Nam tại Hoa Kỳ.
Chuyện của 60 năm về trước…
Giữa Ngày và Đêm. Một người Anh lấy một cây đèn cầy nhỏ ra khỏi hộp, thắp đèn sáng lên, và lặn lội leo lên một ngọn đồi, nơi có một cái cầu thang xoắn cao tót vót.
Cây đèn cầy hỏi:
- Này anh ơi, chúng ta đi đâu vậy?
- À, chúng ta đi lên một nơi cao thật cao để chỉ đường cho các con tàu vào bến đậu
- Nhưng các tàu thuyền làm sao nhìn thấy ánh sáng của em, vì nó quá nhỏ bé
- Nến ơi, dù ánh sáng nhỏ bé, nhưng nến cứ tỏa sáng hết sức của mình, những việc còn lại để ta lo liệu.
Sau khi leo hết các bậc thang, cả hai đến một cái đèn thật lớn. Người Anh dùng lửa ngọn nến nhỏ mồi lên ngọn đèn lớn.
Ngọn hải đăng bừng sang để bắt đầu công việc dẫn đường của mình đêm đó.
Và hàng đêm như vậy, hết ngọn nến nhỏ này đến ngọn nến nhỏ khác sáng trọn sức của mình cho ánh sáng lớn của ngọn hải đăng, góp phần vào lợi ích chung.
Chuyện của ngày hôm nay...
Thưa quý anh chị em, bao thế hệ đoàn sinh chúng ta đã đi qua, bao nhiêu ngọn nến nhỏ đã thắp lên trọn vẹn, và mong chờ một ngọn hải đăng đứng vững chải, sáng trường cửu để hướng dẫn con thuyền GĐPT. Ngọn Hải Đăng thắp từ hơn 60 năm qua vẫn sáng ngời trong nước, cho dù bao nhiêu thế lực hòng ngăn chặn, cản phá sự phát triển và truyền thừa của tổ chức chúng ta.
Giữa Ngày và Đêm. Những con thuyền ly hương mưu cầu cuộc sống tự do hạnh phúc. Một ngọn Hải Đăng mọc lên ở châu Mỹ. Một ngọn Hải Đăng mọc lên ở châu Úc. Một ngọn Hải Đăng mọc lên ở châu Âu và các châu khác. Ngọn đồi nơi có một cầu thang xoắn ngày xưa, bây giờ càng khó khăn trăm vạn lần qua mưa sa gió táp ... bao nhiêu thế hệ cây nến đã thắp trọn đời mình, bao nhiêu thế hệ cây nến tắt giữa chừng vì đường gió xa xôi... những hộp nến càng lúc càng vơi đi ... Nhiều ngọn nến không đợi nỗi mục đích cuối cùng, bị chi phối bởi hoàn cảnh đã vươn lên làm thành những ngọn Hải Đăng nhỏ. Đàn em của chúng ta ví như những con thuyền đã lênh đênh càng lênh đênh, đã lạc lõng càng lạc lõng hơn khi không biết phải hướng về một ngọn Hải Đăng nào. Và những ngọn nến nhiệt thành kia vẫn đêm đêm cháy sáng mà không biết lửa tâm mình có về được ngọn Hải Đăng trong câu chuyện 60 năm trước hay không.
Giữa Ngày và Đêm. Tất cả những ngọn nến quần tụ, chuyền cho nhau ánh sáng tình thương, trí tuệ, và tinh thần dũng tiến, để cùng thắp lên một ngọn Hải Đăng chung.
Giữa Ngày và Đêm. Anh chị em ơi, hãy thắp sáng lên ngọn nến nhỏ của mình, đừng ngồi yên nguyền rũa đêm đen.
Giữa Ngày và Đêm. Mong gặp các anh chị em.
Saturday, July 21, 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment